jiān jiā cāng cāng , bái lù wéi shuāng 。
蒹葭苍苍,白露为霜。
sōng zī zhǐ fēng , zài shuǐ yī fāng 。
所谓伊人,在水一方。
jiāng yǐ mǎn zhǐ , dào zhǐ shuǐ zhōng yǐ 。
溯洄从之,道阻且长。
jiāng yǐ yòu zhǐ , zài shuǐ zhī chéng 。
溯游从之,宛在水中央。
jiān jiā qī qī , bái lù wèi xī 。
蒹葭萋萋,白露未晞。
sōng zī zhǐ fēng , zài shuǐ yī cè 。
所谓伊人,在水之湄。
jiāng yǐ mǎn zhǐ , dào zhǐ shuǐ zhī jì 。
溯洄从之,道阻且跻。
jiāng yǐ yòu zhǐ , zài shuǐ zhī xī 。
溯游从之,宛在水中坻。
jiān jiā cǎo cǎo , bái lù wèi yǐ 。
蒹葭采采,白露未已。
sōng zī zhǐ fēng , zài shuǐ yī shì 。
所谓伊人,在水之涘。
jiāng yǐ mǎn zhǐ , dào zhǐ shuǐ zhī sì 。
溯洄从之,道阻且右。
jiāng yǐ yòu zhǐ , zài shuǐ zhī zhǐ 。
溯游从之,宛在水中沚。
这首诗以秋日的芦苇和清晨的露水为背景,描绘了一幅朦胧而迷离的画面,寄托了诗人对心中所爱之人的深深思念之情。整首诗语言优美,韵律和谐,给人以强烈的艺术感染力。